Tuổi này bạn bè cùng trang lứa đã có công việc ổn định, có công ăn việc làm cả rồi. Ấy thế mà mình ra xã hội lần đầu đi làm lại bị chê bai chỉ chích chậm chạp. Chẳng biết phải làm sao nữa dù đã cố gắng rất nhiều lần nhưng tại sao đồng tiền và chức vị lại làm con người ta thay đổi nhanh như thế?
Biết rằng sẽ có người tốt người xấu, tay chân mình yếu còn chậm chạp nữa nên đi làm rất khó nhiều khi nghĩ bạn bè bằng tuổi mình xinh đẹp giỏi giang mà tuổi thân chẳng biết bao giờ mới được bằng người ta.
Ước gì mình có thể tự do làm những gì mình thích. Nhìn bản thân xấu xí mà tủi thân: Không được tự tin, không được thông minh xinh đẹp. Nghĩ đến cái tương lai thôi mà đã thấy rầu rồi :((
_____________________________
"Tuổi hai mươi thì mình vẫn đi học và đi làm thêm công việc yêu thích của mình. Và mỗi cuối tuần hay đi ra công viên chơi đá cầu, hay hướng tới các hoạt động Đoàn - Hội trong trường. Những năm tháng lúc mình còn đi học thật sự yên bình. Nhưng năm hai mươi tuổi bạn bè bạn đã đi làm hết rồi thì quả thật là có sự cố gắng, chấp nhận bước đi trên con đường đời dù biết phía trước có nhiều thử thách. Vào năm hai mươi hai tuổi mình mới bắt đầu đi bằng chính đôi chân bản thân, nhưng trong cuộc sống mình vẫn có được một số thành quả nhất định mà những người bạn mình không có. Như vậy, thời gian bước ra đời mau hay chậm thật sự phải vấn đề quá lớn để chúng ta bận tâm. Thế nên hãy nghĩ nhẹ lại, không nên so sánh bản thân bới bất cứ một ai. Khi bạn có mặt trong cuộc đời này là bạn đang có một vai trò nhất định và bạn sẽ mang lại một giá trị cụ thể cho cộng đồng. Nhưng làm thế nào để mang lại một giá trị thực sự? Viên kim cương muốn được trưng bày cũng phải qua thợ kim hoàn, trước đó còn phải chịu áp lực rất lớn mới hình thành kim cương? Giai đoạn đầu không một ai không khó khăn. Phải có khó khăn, phải có từ thách, phải có những điều tiêu cực để tôi luyện con người. Đừng nhìn vào người khác, hãy nhìn vào bản thân trước tiên. Nếu một ai đó chỉ trích bạn, hãy xem xét là do bạn hay do người? Nếu lỗi do bạn, hãy cố gắng sửa sai. Sửa sai, sửa, sửa cho đến khi được. Nhưng không phải sửa theo ý người khác. Hãy hướng đến điều khiến bạn hoàn thiện. Tối hôm nay hãy ngồi lại và viết ra những điều bạn nên thay đổi. Nên thay đổi các bạn à. Cuộc sống hôm nay các bạn có là do các bạn ba năm trước quyết định, cũng như cuộc sống ba năm sau của các bạn thế nào, là do hôm nay đó. Hãy hoàn thiện bản thân, để ít nhất là tự tin. Phải có niềm tin vào bản thân. Nếu chưa có niềm tin, hãy cải thiện, và khi đó đã có một sự hài lòng nhất định. Bạn năm nay mới hai mươi tuổi, còn quá trẻ, còn chưa trải sự đời. Sự đời chưa trải mà đã mong muốn dễ dàng, không nên. Không hẳn là bạn mong muốn dễ dàng, mình biết, nhưng đừng ước như những gì bạn viết. Cái đó là lỗi do bạn. Hãy làm, hãy thay đổi. Trong rừng có nhiều loại cây, trong cuộc sống có nhiều loại người. Bạn không nên để người khác áp đặt bạn và bạn cũng đừng bao giờ nghĩ họ phải thế này thế kia. Hãy làm vì bạn, trước tiên. Nếu bạn có một khao khát, có một ước mơ, hãy nhìn lại xem bản thân còn thiếu điều gì để hoàn thành nó? Hãy nhìn vào bạn, nhìn vào bạn, đừng nhìn người khác. Họ không nuôi bạn đâu. Khi bạn đã hài lòng về bạn, thì lúc đó tự bạn sẽ an nhiên."
Post a Comment
Post a Comment